Tóc nâu

HỒN BÊN MỘ VẮNG...


Chỉ là bóng ngã lưng đồi
Chờ khi đêm lặng nói lời nhớ thương
Dù xa cách mãi : Âm, Dương
Vẫn về thăm lại : vấn vương cõi tình.


Chỉ là bóng ngã điêu linh
Lẫn trong mây, gió... tựa mình quanh em
Khi nào cảm giác dịu êm
Là hồn tôi phủ tay mềm chở che.


Chỉ là bóng ngã đê mê
Ru em mộng giấc, não nề xoá tan
Nét buồn, em chớ vội choàng
Để hàng mi nhỏ đừng hàng lệ rơi.


Chỉ là bóng ngã chơi vơi
Yêu em chưa hết một đời... đã xa
Nên dù cho bóng nhạt nhoà
Giả vờ cõi thực, riêng Ta với Mình !


Van em giữ nụ cười xinh
Hồn tôi say đắm, lặng thinh hôn khờ
Tay ngoan nắn nót bài thơ
Tôi không cầm được ( nhưng ) mắt mơ thuộc lòng...


Đêm này bóng ngã hư không
Hồn bên mộ vắng chờ mong một người....


 

 

Được bạn: HB 02.12.2009 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "HỒN BÊN MỘ VẮNG..."